Xã hội ngày nay đôi lúc cũng lạ kỳ, người ta thường nhìn nhận một con người qua quần áo họ mặc, đồ dùng họ mang trên người mà chẳng đoái hoài gì tới cách họ cư xử với những người xung quanh như thế nào. Con người vốn lầm lạc trong những mớ hỗn độn của cuộc sống để rồi một ngày nào đó nhận ra những sai lầm không thể tránh khỏi.

Ảnh minh họa

Trước tiên là ngoại hình của mỗi con người. Đa số mọi người đều đánh giá phẩm chất con người qua cách họ ăn mặc và nói năng nhưng họ lại không nhìn và soi kỹ con người ấy. Có những công việc không nhận những con người có năng lực thực sự chỉ vì lý do: Ngoại hình xấu, hay nhìn là biết không biết làm gì vì rất tiểu thư, công tử; Nhìn là biết nhà có điều kiện vì ăn mặc sành điệu; Nhìn là biết không nhanh nhẹn vì ít nói; Nhìn là biết cô A năng động hơn cô B…

Trước đây tôi từng được nghe câu chuyện như thế này. Có một cô gái trẻ chuyển đến nhà mới. Cô phát hiện hàng xóm nhà mình là một phụ nữ nghèo goá chồng, sống với hai đứa con nhỏ. Một ngày nọ, khu phố bị mất điện đột ngột. Mọi người phải dùng nến để thắp sáng.

Một lát sau, có tiếng gõ cửa. Hoá ra là đứa bé con nhà hàng xóm. Nó hồi hộp hỏi: “Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?”.

Cô gái trẻ nghĩ: “Nhìn là biết nhà nó nghèo đến mức nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau lại sang xin nữa cho mà xem!”.

Thế là cô gái hằn giọng: “Không có!”.

Đúng lúc cô định đóng cửa lại, đứa trẻ nhà hàng xóm nghèo mỉm cười nói: “Cháu biết ngay là nhà cô không có mà!”.

Nói xong, nó chìa ra hai cây nến: “Mẹ cháu với cháu sợ cô chỉ sống một mình, không có nến nên bảo cháu mang nến sang cho cô dùng tạm”.

Chỉ mẩu chuyện ngắn như vậy đã đủ cho chúng ta hiểu ra rằng, bè ngoài không bao giờ đánh giá được nhân cách. Trong cuộc sống luôn có những điều giản dị nhưng tốt đẹp biết bao.  Mỗi người thường biểu hiện ra một bộ dạng còn một bộ dạng khác thường bị che khuất đi, trong khi chúng ta lại thường xuyên bỏ qua cái mặt khác tốt đẹp có thể tạm thời không nhìn thấy đó để nhận định một người.

Ông cha ta xưa nay vẫn có câu “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” tức có nghĩa là cái bên trong tốt thì sẽ đáng quí hơn cái vẻ đẹp bên ngoài, không nên đánh giá con người qua cái vẻ bề ngoài.  Xã hội chỉ phát triển nếu có những con người dám nghĩ dám làm chứ không thể nào phát triển nếu có những con người luôn suy nghĩ lạc hậu và vội vàng phán xét.

Đồng tiền trong xã hội lên ngôi và mọi người đang bị nhấn chìm trong thế giới ảo mộng vì biển tiền. Giàu cũng bàn mà nghèo cũng chẳng tha. Đừng bao giờ đem gia cảnh người khác ra làm trò đùa, bàn luận vì mỗi người sinh ra là một thực thể khác nhau và cuộc sống của họ cũng khác nhau. Đừng lấy gia cảnh làm tiêu chuẩn đánh giá một con người. Bạn không thể giúp đỡ người khác thì cũng đừng làm hại họ. Đôi khi chỉ một lời nói, một lời chế giễu cũng đủ giết chết một con người lương thiện.

Hãy sống sao cho đúng. Không phán xét người khác để người khác sẽ không phán xét mình!

Mai An (t/h)

BÌNH LUẬN