Chiếc Ecosport từ từ lăn bánh rời xa Hà Nội, để lại cái dư vị tháng Tư phía sau những vòng quay, để lại sắc tinh khôi hoa loa kèn trắng mang mùa về các con phố Hà thành – Đoàn chúng tôi lên đường.
Khi tôi viết những dòng này cũng là lúc mọi thành viên trong đoàn đều đã quây quần bên gia đình ở một nơi nào đó trong vô vàn các góc phố Hà Nội. Còn tôi lại trở về với góc nhỏ của mình, của ô cửa mỗi sáng mai hửng nắng hay đêm 16 trăng tràn cửa sổ vào nô đùa với các con chữ của một kẻ thích ngao du, viết lách và giữ riêng cho mình.
Quả thật cái dư vị của miền biên viễn xứ Lạng, của mây vờn Mẫu Sơn hay hít hà món vịt quay, phở chua nức tiếng vẫn còn đâu đây. Cả một hành trình đầy cảm xúc, của những người bạn lần đầu gặp mặt, của cô ca sỹ nhỏ bé tình cờ đồng hành hay anh bạn mòn gót giày nơi đây vẫn mang đến cho chúng tôi đến lạ một xúc cảm khó có thể diễn đạt bằng lời.
Nhóm chúng tôi – Những người không quen biết từ trước tình cờ chung một xe trong hành trình trải nghiệm dòng xe SUV đô thị Ford EcoSport 2018. Hài hước, hoan hỉ và chỉ dừng cười khi ăn đó có thể được gọi là “sơ yếu lý lịch” khi nói về những người trên xe. Đúng 8h chiếc Ecosport mang động cơ 1.5L từ từ lăn bánh rời xa Hà Nội, để lại cái dư vị tháng tư phía sau những vòng quay, để lại sắc tinh khôi hoa loa kèn trắng mang mùa về các con phố Hà thành – Đoàn chúng tôi lên đường.
Tò mò nhất về chiếc xe có lẽ là anh “nhạc trưởng” văn hay, thơ giỏi bởi chưa một lần người đàn ông tuổi ngũ tuần này cầm lái EcoSport mà chỉ nghe, kể về chiếc SUV cỡ nhỏ bán chạy nhất Việt Nam. Nào là anh nghe nói hộp số có vấn đề, máy yêu hay tròng trành khi ôm cua, hụt hơi khi tăng tốc… về đời xe cũ. Và đương nhiên chúng tôi ưu ái mời người mới cầm lái bản 2018 đưa cả nhóm về với xứ Chè, đất thép Thái Nguyên. Còn tôi thì ở hàng ghế phía sau thư thái với âm nhạc được chơi qua Bluetooth, hạ bệ tỳ tay phía sau, thêm một chút mơ màng để rồi muốn chìm vào giấc ngủ. Quả thật, độ ổn định thân xe và hệ thống treo của Ford Ecosport 2018 “ăn đứt” phiên bản cũ.
Chiếc xe bon bon trên quốc lộ 18 chẳng mấy chốc mà đã “chạm” đến thành phố Thái Nguyên để rồi được đón chào long trọng và thân thuộc như những người con đi xa lâu ngày trở về bởi sự nồng hậu của những người Thái Nguyên Ford – Đại lý đầu tiên của cả nước được xây dựng theo chuẩn hoàn toàn mới của hãng xe Mỹ.
Khi vừa “chạm” đến xứ chè thì một cơn mưa nặng hạt như thử thách cả đoàn. Chiếc EcoSport của chúng tôi vẫn “xử” đẹp các cung đường của quê hương kháng chiến. Một vòng thành phố Thái Nguyên trong mưa cũng thật thi vị biết đến nhường nào khi tăng thêm một chút âm lượng của bài hát Chiều quê hương – Khúc ca gắn với từng hàng cây, con phố đất thép.
Bữa trưa hôm đó chúng tôi dừng nghỉ bên hồ Thiên Nga sau đó lên đường qua Gia Bảy, Đồng Bẩm rồi chợ Chùa Hang. Cô gái bé nhỏ nhất xe vẫn ngủ ngoan, chiếc xe vẫn luồn lách xào chẻ trên các cung đường để đến với thị trấn Sông Cầu thuộc huyện Đồng Hỷ.
Rồi qua đường Bắc Sơn, Đình Cả những hình ảnh về ông cha ta hành quân đánh giặc năm xưa như hiện lên đâu đây. Chúng tôi cứ ngỡ mình được hòa trong không khí khẩn trương, hào hùng của những năm tháng lịch sử mãi ghi ấy. Những câu thơ của nhà thơ Tố Hữu lại vang lên:
Ta đi giữa ban ngày
Trên đường cái, ung dung ta bước.
Đường ta rộng thênh thang tám thước
Đường Bắc Sơn, Đình Cả, Thái Nguyên
Đường qua Tây Bắc, đường lên Điện Biên
Đường cách mạng, dài theo kháng chiến…
Đến hôm nay đường xuôi về biển
Mới tinh khôi màu đất đỏ tươi
Đẹp vô cùng, Tổ quốc ta ơi!…
Chẳng mấy chốc đoàn xe đã qua thị trấn Đình Cả, huyện Võ Nhai. Có lẽ những người bạn ở các xe khác phải ghen tỵ với nhóm chúng tôi vì trên xe có một nhạc trưởng hay đến vậy. Tiếng cười nói không ngớt, những câu chuyện về tình yêu thời trai trẻ của hai thế hệ được kể lại trong một chiều hửng nắng sau cơn mưa vội cũng lãng đãng biết bao. Ở ngoài kia cầu vồng đã hiện, những bong gạo cuối cùng đang cố xòe, cố tỏa những ngày tháng rực đỏ cuối cùng ở một góc trời chúng tôi qua, hiếm có khoảnh khắc nào đẹp đến vậy. Vị nhạc trưởng kiêm tài xế của chúng tôi đôi lúc lại trầm trồ về chiếc xe SUV đô thị, đã không còn phàn nàn về hộp số, khả năng vượt xe cùng chiều cũng ấn tượng hơn khi những cú thốc ga trở nên “dễ bảo” và “vâng lời” hơn đời trước.
Còn ở phía sau việc bố trí cho 3 người lớn có vẻ hơi chật chội tuy nhiên với tôi và anh bạn đồng nghiệp thì sự xuất hiện của bệ tỳ tay khiến chiếc EcoSport chẳng kém gì một chiếc sedan hạng trung. Quả không ngoa khi độ cách âm của EcoSport đã tốt hơn rất nhiều so với chiếc tôi chạy đợt 2014, người ngồi sau cũng không cảm thấy bị vặn, văng khi xe ôm cua ở các khúc gắt. Đó là điều đáng kể, và có lẽ tôi sẽ kể nhiều hơn về chiếc xe được mệnh danh “chuyên gia đường phố” với lũ bạn tôi thi thoảng vẫn tham vấn về việc mua xe này hay xuống tiền chiếc kia. Ngoài ra các kỹ sư Ford đã tính toán kỹ lưỡng để “nhét” tới 25 hộc chứa đồ, móc treo vào khoang nội thất EcoSport 2018 – Một sự đáng kể chỉ riêng với kẻ lắm thứ đồ lỉnh kỉnh như tôi.
Câu chuyện râm ran xe, về tình yêu, tình bạn và nhưng việc nghề, việc đời chẳng mấy chốc đưa chúng tôi “chạm” trời xứ Lạng. Đất Bắc Sơn quật cường năm nào đang từng ngày thay da đổi thịt đi lên cùng đất nước, rồi chẳng mấy chốc chúng tôi đã có mặt tại trung tâm thành phố khi bóng hoàng hôn đã bảng lảng. Mải đi, mải ngắm và mải vui nên nhóm chúng tôi bị lạc và “ngửi khói” đoàn xe phía trước. Nhưng không sao cả hệ thống SYNC 3 của Ecosport thật đơn giản khi tìm đường khi chỉ một câu lệnh gọi tên khách sạn chúng tôi nghỉ.
Quả thật dù việc bố trí lốp dự phòng phía sau được coi là “đặc sản” của những chiếc xe nhà Ford đồng nghĩa với việc lấy đi hơn 20cm chiều dài tổng thể của xe nhưng khoảng để hành lý phía sau ở mức chấp nhận được. Với valy cho 4-5 người đi xa 1-2 thì vẫn đủ dùng.
Thôi có lẽ đành tạm chia xa chiếc xe 1.5L với động cơ Dragon chạy rất ổn để chúng tôi đến với những thứ đặc sản của đất trời miền cao nơi đây. Nào là phở chua, khâu nhục hay đĩa rau bò khai xào phở nghi ngút khiến ít lại được. Thêm một chút rượu từ đỉnh Mẫu Sơn hòa quyện khiến những câu chuyện tổng kết sau một ngày đánh bạn với chiếc SUV đô thị ở miền biên viễn này trở nên phiêu hơn bao giờ hết.
Sau cơn mưa chiều bất chợt, trời xứ Lạng đêm nay cao xanh đến lạ. Những ly rượu ấm nồng tình đồng nghiệp, của những người bạn lần đầu gặp mặt hay lời chúc sau những khúc cao vút tới cô ca sỹ trẻ cùng xe cứ kéo dài mãi. Giấc ngủ đêm nay thật phí hoài, những câu chuyện cứ nối dài thêm mãi như không có hồi kết. Ở đây chúng tôi lại chia sẻ về thời trai trẻ, của những mối tình dang dở nhưng cứ đẹp mãi không thôi. Đó sẽ là một phần kỷ niệm, trên những hành trình chúng tôi đi, gặp và chạm vô vàn cảm xúc từ đất và người mỗi miền, mỗi xứ.
Sau một đêm khi mà giấc ngủ không phải là điều quá quan trọng với chúng tôi thì cuộc “hành quân” lên trời Mẫu Sơn sẽ là một cảm xúc khác vô cùng thi vị. Quả đúng là dốc lên khúc khuỷu, dốc thăm thẳm khi mây vờn, gió “nô đùa” khắp không gian xe. Thêm một chút âm lượng, khẽ chạm nhẹ là cửa sổ trời mở ra đón không khí trong veo, se lạnh của sáng sớm miền biên viễn. Chiếc EcoSport cứ lầm lũi qua các cung ngoằn ngoèo để rồi một Mẫu Sơn trứ danh hiện ra trước mắt.
Không gì tuyệt vời hơn là cảm giác đứng giữa nơi giao nhau giữa trời và đất, đắm mình vào không gian của những đóa hoa cẩm tú, hít thở bầu không khí trong lành, hưởng trọn vẹn những điều tự nhiên nhất mà thiên nhiên ban tặng.
Dù đã vài lần đặt chân đến đất trời nơi đây những xúc cảm mỗi khi trở lại thật khác biệt. Lúc mơ hồ, khi mông lung huyền ảo khiến một kẻ khô khốc như tôi cũng vụt chốc trở thành thi sỹ.
Cuộc vui chưa trọn thì chúng tôi phải trở về, phải xa những nậm rượu Mẫu Sơn phiêu người đến lạ, xa đất trời xứ Lạng trong một chiều tháng 4, xa những bông gạo cuối cùng đang cố trụ lại trên cành thật đẹp. Xa những nụ cười đôn hậu, lạ lẫm và trầm trồ với đoàn EcoSport, xa cảnh sầm uất của chợ Đông Kinh nức tiếng.
Và lúc này, tôi lại cầm lái chiếc Ford Ecosport. Thật tiếc khi chưa có cơ hội trải nghiệm phiên bản động cơ 1.0L Ecoboost trứ danh vừa được “dát” lên đời 2018. Những có lẽ động cơ 1.5L Dragon này cũng đã thể hiện cái nhỉnh, cái hơn của Ford đang áp dụng lên một trong những dòng xe chiến lược của mình tại mảnh đất hình chữ S. Có vần vô lăng, có những cú thốc ga vượt xe mới thấy được sự cải thiện đáng tiền trên EcoSport, thân xe ổn định hơn, những cú đổ đèo, ôm cua “ngon ơ” khiến những người ngồi sau gật đầu hay vượt qua những đoạn đường vớ “đặc sản” cơ man sỏi, đá cũng không hề chi. Tôi lấy làm tự hào lắm mặc dù phần hơn đó thuộc về người bạn bốn bánh.
Quá trưa chúng tôi đã vượt qua núi mặt quỷ rồi thị trấn Đồng Mỏ của một Hữu Lũng ngập tràn na. Rồi thị trấn Vôi của Lạng Giang. Mỗi lần qua sông Thương biêng biếc đôi dòng cảm xúc thật lạ. Có lẽ vậy nên con sông với cái tên thơ mộng, những khúc quanh co đẹp tựa tranh vẽ là chất liệu tuyệt với cho nhà thơ Hữu Thỉnh:
“Đi suốt cả ngày thu
Vẫn chưa về tới ngõ
Dùng dằng hoa quan họ
Nở tím bên sông Thương”
Độ cách âm của EcoSport mới thực sự thuyết phục và ấn tượng trên cao tốc Bắc Giang, Hà Nội cụ thể bằng việc không bị ù, bị dội quá nhiều từ mặt đường. Ở phía sau cô gái bé nhỏ của xe vẫn ngủ ngoan, dàn loa 7 chiếc của xe đang chơi bài Coming Home. Về nhà thôi, tạm chia xa những chuyến đi, tạm xa những người anh, người đồng nghiệp và người bạn mới. Tạm biệt hành trình Ford EcoSport 2018./.
Nguyễn Linh
Theo Người Đưa Tin