Ông chủ Alibaba cho rằng những người thành công nhất thế giới đều lười và vì lười một cách thông minh, họ làm nên những điều vĩ đại.
Trong cuộc gặp gỡ chào đón những nhân viên Yahoo gia nhập gã khổng lồ thương mại điện tử Trung Quốc Alibaba, chủ tịch Jack Ma có phần phát biểu độc đáo và truyền cảm hứng có tên “Edison đánh lừa cả thế giới”. Dưới đây là nội dung chính do một nhân viên viết lại.
Hôm nay là lần đầu tôi gặp gỡ những người bạn mới từ Yahoo. Tôi muốn cảm ơn mọi người vì đã có mặt ở đây và chia sẻ một số lý do dẫn lối cho thành công, dù có thể đa phần các bạn không thấy có lợi từ những điều này. Bởi vì tất cả ở đây đều là những người rất chăm chỉ và thông minh, bạn có thể sẽ không chấp nhận những bình luận của tôi.
Có rất nhiều người cực kỳ thông minh trên thế giới. Cũng có nhiều người được học rất nhiều nhưng đã không thể đạt đến thành công. Đó là bởi họ đã được dạy sai cách ngay từ những ngày đầu. Mọi người luôn được khuyến khích phát triển thói quen phải thật siêng năng và chăm chỉ.
Nhiều người trong số đó nhớ câu nói nổi tiếng của Edison, rằng thiên tài là 99 phần trăm nỗ lực và phần còn lại là nguồn cảm hứng. Họ nhớ câu nói đó trong cả cuộc đời. Bây giờ tôi đang nói với bạn rằng điều này không hề đúng. Nếu bạn làm việc cật lực với tất cả sự siêng năng, cuối cùng bạn sẽ ra đi mà chẳng có gì trong tay.
Thực tế là Edison quá lười để nhìn nhận điều gì thật sự đứng sau thành công của ông. Đó là lý do ông cho ra đời câu nói ấy và lừa gạt cả thế giới. Giờ là lúc chúng ta nghĩ lại về những điều thực tế. Một số người có thể nghĩ tôi đang nói chuyện không liên quan. Để tôi đưa cho bạn 100 ví dụ chứng minh rằng mọi người đã sai. Sau tất cả, sự thật luôn chiến thắng những cuộc tranh cãi.
Jack Ma cho rằng người thành công có sự lười nhát đầy tự tôn. Ảnh: CNBC. |
Bill Gates – người đàn ông giàu nhất trái đất là một nhà lập trình lười biếng không thích đến trường nên đã quyết định bỏ học. Ông cũng quá lười để ghi nhớ những câu lệnh phức tạp trong các hệ điều hành DOS nên đã xây dựng giao diện sinh động gọi là gì nhỉ. Tôi quên mất rồi. Tôi quá lười để nhớ những điều này. Kết quả là cả thế giới giờ đây sử dụng “bề mặt đó”, “cửa sổ đó” và Bill Gates trở thành người giàu nhất hành tinh.
Hãy thử nghĩ đến Coca-Cola – thương hiệu giá trị nhất thế giới. Ông chủ của hãng này thậm chí còn lười hơn. Văn hóa trà của Trung Quốc có lịch sử lâu đời và đáng ngưỡng mộ, cà phê Brazil thì rất ngon nhưng người đàn ông này quá lười để đi tìm chúng. Ông dùng ít đường cho vào chút nước, đổ vào một cái lon, bán nó và đặt tên là Coca-Cola. Phần còn lại của câu chuyện đã trở thành lịch sử. Cả thế giới đang uống thứ dung dịch hơi giống máu ấy.
Tôi sẽ nói về bóng đá. Cầu thủ giỏi nhất thế giới là Ronaldo, một người cơ bản là quá lười để di chuyển nhiều trên sân bóng. Anh ấy chỉ đứng nhìn bàn thắng của đối thủ. Anh chờ đợi trái bóng đến cạnh mình và đá một cú. Là một trong những vận động viên thể thao được trả lương cao nhất thế giới, mọi người tung hô Ronaldo lên mây và nói rằng anh chạy với trái bóng nhanh hơn bất kỳ ai. Nhưng đó không phải là sự thật. Những người khác di chuyển trong 90 phút, còn anh ấy chỉ chạy vỏn vẹn 15 giây. Song rất tự nhiên, Ronaldo được nhìn nhận là người nhanh hơn.
Công ty thức ăn nhanh thành công nhất thế giới là McDonald’s. Ông chủ thương hiệu này có thể nói là cực kỳ lười: quá lười để chắt lọc tinh túy ẩm thực Pháp hay những kỹ năng phức tạp trong nấu nướng của người Trung Quốc. Ông chỉ kẹp một miếng thịt bò giữa hai lát bánh mì và rồi cả thế giới biết đến nhận diện thương hiệu có chữ M.
Người khai sinh pizza cũng tương tự. Người đàn ông này quá lười để cho mọi thứ vào bên trong chiếc bánh nên để thẳng lên bề mặt rồi gọi là pizza và bán nó. Với cùng các loại nguyên liệu nhưng giá của pizza lại gấp 10 lần bánh bao bing của Trung Quốc.
Và còn rất nhiều người cực kỳ thông minh và lười biếng khác. Họ quá lười để leo cầu thang nên đã sáng tạo ra thang máy. Người ta quá lười đi bộ và quyết định chế xe hơi, tàu lửa và máy bay. Mọi người quá lười để thực hiện từng phép tính, thế là các công thức toán học ra đời. Còn rất nhiều ví dụ và tôi thì cũng quá lười để đưa ra thêm cho bạn.
Có bao nhiêu vận động viên có thể sống thọ? Sự thật là không nhiều. Những người sống dai nhất thế giới là những chú khỉ ngồi khắp nơi và quá lười để đi tìm thịt mà ăn.
Không biết cuộc sống của chúng ta giờ đây sẽ ra sao nếu không có những con người lười biếng ấy. Tôi quá lười để suy nghĩ về việc này. Con người là như thế nhưng động vật cũng vậy. Rùa được xem là loài vật sống thọ nhất trái đất nhưng chúng cũng rất ít khi di chuyển. Rùa chỉ ngồi đó và rồi sống hàng nghìn năm. Nếu so sánh với thỏ, loài động vật cực kỳ siêng năng và chạy khắp nơi, ai sẽ là người sống sót cuối cùng?
Trong khi đó, bò là loài siêng năng nhất và kết quả là con người chẳng cho chúng ăn bất cứ thứ gì khác ngoài cỏ và rồi lấy sữa của chúng để uống. Ngược lại, gấu trúc là giống loài lười biếng chẳng làm việc gì cả và chỉ ngồi đó ăn tre suốt cả ngày. Thế con người đối xử với chúng như thế nào? Họ bảo vệ và gọi chúng là “báu vật tự nhiên”.
Trở lại với công việc của chúng ta, bạn sẽ thấy nhiều người đi khắp nơi trong công ty. Vậy đó có phải là những người được trả lương cao nhất hay không? Tất nhiên là không. Những người có mức lương chót vót chỉ ngồi quanh đây và coi sóc công việc. Họ chắc chắn cũng có nhiều lựa chọn về cổ phần trong doanh nghiệp. Những ví dụ tôi đưa ra chỉ để làm rõ vấn đề. Sự thật là thế giới này luôn đáp lại những người lười. Bây giờ có lẽ bạn đã biết rồi đấy, vì sao nhiều người chưa thể chạm đến thành công.
Tất nhiên, lười không có nghĩa là lười nhát một cách ngu ngốc. Nếu muốn làm việc ít, bạn cần nghĩ nhiều cách để thực hiện và phải thật thông minh để có thể được phép lười biếng. Bạn cần phải có phong cách lười biếng của mình, một phong cách lười biếng đầy bản ngã và tự tôn. Giống như tôi đây, tôi là một kẻ cực kỳ lười biếng từ ngày còn là một đứa trẻ. Tôi thậm chí quá lười để phát triển. Đó là suy nghĩ mà bạn nên nghiền ngẫm.
Trương Sanh (theo Tech in Asia)
Theo VNExpress