Tác giả Huyền Thư vừa giới thiệu “Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu” sau khi được vinh danh tại cuộc thi thơ trẻ New Zealand 2016.

Tác giả Huyền Thư tên thật là Tăng Thị Huyền Anh, 20 tuổi, sinh tại Đông Hưng, Thái Bình. Hiện cô học năm thứ nhất ngành Quy hoạch đô thị tại Khoa Kiến trúc và Quy hoạch, Đại học Auckland (New Zealand). Trong thời gian nghỉ hè (theo lịch của New Zealand) cô về Việt Nam giới thiệu tập thơ đầu tay.

Sách Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu được chia làm năm phần gồm: Bắt đầu từ chính nỗi đau, Nếu anh về Hà Nội, Chờ dịu dàng ở Châu Đại Dương, Đôi mắt trẻ thơ, mẹ và làng và Đất nước. Các bài thơ được tác giả trẻ chọn từ các sáng tác cô tâm đắc nhất về tình yêu đôi lứa, gia đình, quê hương và đất nước.

Tác giả Huyền Thư.

Tác giả Huyền Thư.

Hai năm trước, khi du học New Zealand, để vượt qua những bỡ ngỡ về văn hóa và ngôn ngữ trong thời gian mới nhập học, Huyền Thư tìm đến thơ, trút vào trang viết những nỗi niềm của cô gái xa nhà. Dù chỉ sáng tác để giải tỏa tâm trạng, lưu giữ cảm xúc, thơ của Huyền Thư viết và chia sẻ lên mạng xã hội đã nhận được nhiều lời khen ngợi từ các nhà thơ, nhà văn. Năm 2016, cô mạnh dạn chuyển ngữ bài thơ Nhớ được nhiều là nhớ được bao lâu (How much is too much for remembering) để tham gia cuộc thi thơ trẻ New Zealand (National Schools Poetry Award 2016) do Trung tâm viết văn Đại học Victoria tổ chức và đoạt giải nhì.

Mở đầu tuyển tập, Huyền Thư gây ấn tượng với bạn đọc bằng những dòng thơ tâm tình về nỗi nhớ quê hương:

“Tôi muốn kể những câu chuyện đôi mươi
Vào những ngày mùa xuân ngang khoảng trời quê mẹ
Là lần khát khao thêm hình hài nhỏ bé
Mượn tạm cho mình một lớp vỏ hồn nhiên”

Thơ Huyền Thư đầy nét ưu tư, trăn trở của cô gái nhạy cảm với tình yêu, cuộc đời. Cô viết về người yêu thương, về miền đất xa lạ mà cô đang sống và dần trở nên gắn bó với sự nhẹ nhàng, khắc khoải đan cài. Chẳng hạn trong bài Chờ dịu dàng ở Châu Đại Dương tác giả đã lồng vào đó những nỗi niềm để kể về tình yêu, nơi chốn mà cô đi qua:

“Ở Châu Đại Dương có gì không em ơi?
Tôi thấy biển tung trời đầy bọt trắng,
Những chuyến tàu đưa hoàng hôn về đảo xa thầm lặng,
Và trong mắt mỗi người là một thế giới rất riêng

Và với Mùa xuân ở Praha, cô viết:

Ở Praha thấy nhịp đập mùa xuân
Lên đồi mận trắng lần theo từng rung động
Xem trăm đỉnh tháp dọc theo dòng Vltava soi bóng
Nghe tình khúc Ngô Thụy Miên bỗng lại chớm nao lòng”

Cô gái Việt đoạt giải thơ trẻ New Zealand ra mắt tập thơ đầu tay - 1

Trong sáng tác, Huyền Thư còn đau đáu cảnh mẹ già miền Trung oằn mình trong thiên tai. Bằng thơ, cô vẽ cảnh Tết quê nhà quanh gian bếp nhỏ, bà đổ xôi cùng ông chiều ba mươi Tết rồi tém trầu cùng nhau. Qua thơ, Thư kể về tháng sáu quê nhà là cả vùng trời cay mắt vì khói đồng bằng, nơi có gốc rạ của mẹ trong giấc mơ và khi nhớ về, dẫu ở thị thành, đứa con nào cũng trở nên bé bỏng và dại khờ trước tấm lòng quá lớn của quê hương.

Một trích đoạn từ bài thơ Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu:

Nhớ rất nhiều là nhớ được bao nhiêu?
Có biết những buổi xót lòng đôi mùa lũ sông ngập đồng, lúa chết
Khói rạ chiều quê hun hao gầy mắt biếc
Có cậu bé nhà bên bắt bầy cá diếc
Bỏ tận đáy chum như sợ tuổi thơ đi mất cuối ngày
Về lại con đường đá sỏi mùa mưa bay
Theo tiếng sáo diều ra quá triền đê phía ngoài đầu xóm
Gặp bà cụ khuyết răng cười nguyên miệng móm
Đứng dựa gốc tre chờ mãi thằng con từ phố sắp về nhà

Đoạn thơ được dịch sang tiếng Anh:

How much is too much for remembering?You know the grief when the river flow wiped off the rice paddies– all dead
The afternoon smoke flew away as they burned the rice stubble
afterwardsThere, the neighbour boy caught the fishes
shut them in a jar so his childhood couldn’t go too far
At the end of the day
Come back again to see the cobblestone path on a rainy day
follow the flute sound and run up the hill to the village
meet the old woman with a natural smile, no teeth,
seemed like she was waiting for her son to come back home from town

Hữu Nam

vnexpress

BÌNH LUẬN