Trẻ thường xuyên bị đánh đòn có ít chất xám hơn ở vùng nhất định của vỏ não trước trán liên quan đến các rối loạn sức khỏe tâm thần.
Làm thế nào để kỷ luật con khi chúng làm điều trái với kỳ vọng? Đó là một chủ để tranh luận “nóng” đối với hầu hết các bậc phụ huynh. Năm 2012, một cuộc khảo sát quy mô quốc gia được thực hiện ở Mỹ cho thấy hơn một nửa phụ nữ và 3/4 nam giới tin rằng một đứa trẻ đôi khi cần phải phạt bằng “đánh đòn”.
Tuy nhiên, khoa học lại kể cho bạn một câu chuyện khác. Các nhà nghiên cứu nói rằng sự trừng phạt thể chất thực sự làm thay đổi não bộ của trẻ – không phải chỉ ở dạng “bị chấn thương” mà là “chất xám trong não ít hơn”.
“Việc trừng phạt thân thể khắc nghiệt với trẻ có thể có những tác động bất lợi lên quỹ đạo phát triển trí não” – trích kết quả một nghiên cứu được đăng trên NCBI.
Hình phạt nghiêm trọng trong nghiên cứu được định nghĩa là ít nhất một lần đánh trong một tháng và kéo dài hơn 3 năm, thường xuyên được thực hiện với các vật thể như dây đai hoặc vật cứng. Các nhà nghiên cứu nhận ra rằng những đứa trẻ thường xuyên bị đánh đòn có ít chất xám hơn ở vùng nhất định của vỏ não trước trán liên quan đến chứng trầm cảm, nghiện ngập và các rối loạn sức khỏe tâm thần khác. Các nhà nghiên cứu cũng tìm ra “tương quan đáng kể” giữa lượng chất xám trong các vùng não này và kết quả bài kiểm tra IQ của trẻ.
Một số nghiên cứu khác cũng đồng quan điểm này. Có thể kể đến nghiên cứu năm 2010 được đăng trên Tạp chí Nhi khoa cho thấy rằng việc thường xuyên – hơn hai lần trong tháng trước – đánh một đứa trẻ 3 tuổi có liên quan đến nguy cơ gia tăng mức độ hung hăng khi trẻ lên 5 tuổi.
Thông tin từ bài viết trên Journal of Aggression, Maltreatment and Trauma đã chỉ ra rằng các hình phạt thể xác do người mẹ đưa ra có liên quan độc lập đến việc giảm khả năng nhận thức của trẻ. Sự trừng phạt thân thể này có ảnh hưởng lớn nhất đến trẻ em 5-9 tuổi.
Tất cả các nghiên cứu khoa học để khẳng định sự trừng phạt thân thể có hại cho trẻ em. Nhưng vấn đề được đưa ra ở đây là chất xám đã bị “đánh bật” ra cùng với những đòn đau. Và đó là chìa khóa cho khả năng của não để học cách tự kiểm soát. Sự trớ trêu là bạn càng trừng phạt con vì chúng thiếu kiểm soát thì mức độ tái phạm của chúng càng nhiều. Chúng học cách làm thế nào để kiểm soát từ chính cha mẹ mình (và cả thày cô, trưởng nhóm).
Một đứa trẻ bị bạo hành thể xác lúc 3 tuổi sẽ có nguy cơ gia tăng mức độ hung hăng khi lên 5 tuổi. |
Elizabeth Gershoff, phó giáo sư tại Đại học Taxas, đã nghiên cứu về hình phạt trong 15 năm và được biết đến như một nhà nghiên cứu hàng đầu về kỷ luật trẻ bằng đòn roi tại Mỹ, qua nhiều năm, đã thực hiện hàng trăm nghiên cứu về những ảnh hưởng của hình phạt thể xác. Gershoff cho biết: “Không có nghiên cứu nào tôi từng làm cho thấy kết quả tích cực của việc đánh đòn. Hầu hết chúng ta sẽ dừng lại những gì chúng ta làm nếu ai đó đánh mình, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta đã nhận ra tại sao bị đánh, hoặc chúng ta nên làm gì – điều là động lực thực sự đằng sau kỷ luật”.
Ban đầu, người ta cho rằng đánh đòn ít nhất cũng liên quan đến việc tuân thủ ngay lập tức ở trẻ em, và sự nhẹ nhàng của cha mẹ có thể khiến trẻ bị “nhờn”. Tuy nhiên, Gershoff lại chứng minh là phạt đòn “không làm cho con của bạn cư xử tốt hơn”.
Những gì liên quan đến việc đánh đòn trẻ? Hiếu chiến. Tội phạm. Vấn đề sức khỏe tâm thần. Và cái gọi là “sự thiên vị phân quyền thù địch” làm cho trẻ sẵn sàng trở lại thù địch với mọi người. Theo thời gian, qua các nền văn hóa và sắc tộc, những phát hiện này nhất quán: Đánh đòn trẻ là một thực tế, có thể đo lường thiệt hại cho bộ não của trẻ.
Tuy nhiên, khi nghiên cứu ở 19 bang thuộc nước Mỹ, Gershoff vẫn ghi nhận, còn có những người giữ suy nghĩ: “Tôi cũng từng bị đánh và tôi trở nên tốt hơn”, hoặc “Tôi đánh con và chúng đang tiến bộ lên”. Hãy nghĩ nhiều hơn về việc bạn đã có thể là ai hoặc con bạn sẽ biết cách cư xử như thế nào mà không có đòn roi.