Ngày Stacey nghe thấy con trai gọi mình là ‘cô tiên sạch sẽ’, bà mẹ đơn thân đã nhận ra sai lầm.

Stacey Freeman là một tác giả, một blogger sống tại New York, Mỹ. Cô đã ly hôn và làm mẹ đơn thân. Ngoài công việc viết lách, Stacey còn là người sáng lập kiêm giám đốc điều hành của công ty tư vấn nội dung cho cá nhân và doanh nghiệp. Bài viết “Điều xảy ra khi tôi không dạy con trai theo tiêu chuẩn giống với con gái” của cô được đăng trên trang PopSugar thể hiện quan điểm thú vị về cách nuôi dạy các con.

Vài tháng trước, tôi đang ngồi ở bàn thì nghe thấy một âm thanh hỗn loạn dội từ phòng bếp tới, nơi mà 3 đứa trẻ của tôi đang ăn trưa. Hiện tại, chúng lần lượt là 16 tuổi, 15 tuổi và 11 tuổi. Tôi không còn hốt hoảng chạy đến như tôi từng làm thế vì sợ có đứa bị thương hay cần sự hỗ trợ ngay lập tức. Từ bàn của mình ở phòng bên cạnh, tôi gọi một cuộc điện thoại để khởi động “phím câm” (Mute) trong đầu mình và phớt lờ bọn trẻ. Khi tôi cuối cùng cũng phải vào phòng bếp để rót cho mình một tách cafe, những cô con gái của tôi đã đập vào người tôi.

“Mẹ có nghe thấy em ấy gọi mẹ không?”, chúng tranh nhau hét lên, đứa nọ cố gào to để át đi giọng của đứa kia.

“Em ấy” mà chúng nói đến là cậu em trai của chúng. Đứa con gái lớn bắt đầu giải thích, sau khi em trai ăn hết bữa trưa, đứng dậy khỏi bàn và để lại đĩa ở đó. Cả hai đứa con gái đều yêu cầu em trai rửa đĩa ngay lập tức và đặt nó vào bồn.

Nhận thấy “sức nóng” đang tỏa ra từ các chị gái, con trai tôi, bằng một cách láu cá, đã làm theo yêu cầu nhưng trước đó cũng tự biện minh cho mình rằng: “Nàng tiên sạch sẽ sẽ làm điều đó”.

Hai cô con gái nhìn tôi chằm chằm, chờ đợi tôi “nhảy” vào cuộc. Nhưng tôi đã không làm như thế.

“Ai là nàng tiên sạch sẽ cơ?”, tôi ngây thơ hỏi.

“Chính là mẹ!”, bọn con gái đồng thanh hét lên. “Mẹ là nàng tiên sạch sẽ. Em ấy gọi mẹ là nàng tiên sạch sẽ!”.

Tôi quay về phía con trai đang đứng trong phòng ăn và cười lớn vì sự ồn ào mà nó gây ra.

“Con gọi mẹ là nàng tiên sạch sẽ à?”, tôi hỏi trong sự hoài nghi.

“Con chỉ đùa thôi mà mẹ”, thằng bé cười khúc khích.

Tôi tin thằng bé. Nhưng sự mỉa mai trong tôi không hề mất đi.

Stacey hối hận vì đã không dạy con trai làm việc nhà từ sớm.

Stacey hối hận vì đã không dạy con trai làm việc nhà từ sớm.

Có một trò đùa đã tồn tại từ lâu trong nhà của chúng tôi, nơi các con tôi nói với nhau rằng em ấy hay chị ấy là người tôi sủng ái. “Mẹ yêu em hơn!” hoặc “Chị là người khiến mẹ mê mẩn” là những câu được nghe thấy trong nhà chúng tôi, thường là khi các con nhìn thấy tôi ôm hay cưng nựng một người anh, chị em nào đó.

Tất nhiên, tôi sẽ nói với bạn giống như bất cứ người mẹ nào rằng tôi yêu mỗi đứa trẻ như nhau. Và tôi thực sự là như thế. Mặc dù vậy, hai cô con gái của tôi thường phàn nàn rằng tôi ưu tiên em trai. Vì tôi đã yêu cầu chúng làm việc nhà khi chúng ở độ tuổi bằng em trai bây giờ hoặc ít hơn mà tôi bỏ qua em trai.

Tuy vậy, nghe thấy con trai gọi tôi là “bà tiên sạch sẽ”, buộc tôi đối mặt với một khả năng rằng các con gái của tôi có một quan điểm nào đó. Điều khiến tôi phiền lòng hơn chính là lý do tại sao tôi đang hành xử theo cách này.

Gần 5 năm trước, tôi chia tay với chồng sau hơn 16 năm chung sống. Nói một cách xa hơn, tôi không chỉ ly hôn mà tôi còn nhận trách nhiệm nuôi tất cả các con vì chồng cũ của tôi đơn phương quyết định định cư tại Hong Kong, nơi cách xa chúng tôi 8.000 dặm. Tôi trở thành một bà mẹ đơn thân.

Suốt một thời gian dài, tôi cố gắng để làm mọi việc. Dọn dẹp, lau nhà, nấu nướng, giặt giũ, làm việc vặt và cả việc ở công ty… tôi đều làm hết. Điều tôi nhanh chóng nhận ra là mình không thể thực hiện được tất cả, đặc biệt nếu tôi đi làm trở lại. “Núi” áp lực đè nặng trên vai khiến tôi tơi tả, tôi biết mình phải từ bỏ một vài thứ. Đã đến lúc tôi cần sáng tạo!

Đó là khi tôi bắt đầu cần chia sẻ công việc. Đầu tiên, tôi hướng dẫn các con gái dọn giường vào buổi sáng. Yêu cầu của tôi đưa ra cho các con chi tiết đến mức tôi muốn giường của chúng trông như thế nào. Tôi không nói dối, việc dạy chúng làm việc nhà mỗi ngày luôn khó khăn lúc ban đầu, nhưng sau cùng nó đã thay đổi cuộc đời tôi. Những buổi sáng của tôi đột nhiên trở nên ít gấp gáp và giảm căng thẳng hơn.

Tiếp theo, tôi không còn rửa bát cho các con. Thay vào đó, tôi phục vụ bữa ăn theo phong cách gia đình nơi mà các con gái có thể tự xoay xở cho nhu cầu của chúng. Tôi cũng yêu cầu chúng sắp xếp bàn, dọn đồ ăn thừa trên đĩa… Công việc giúp tôi tiết kiệm thời gian nhiều nhất là yêu cầu các con gái giặt đồ bằng máy, bao gồm giặt, gấp và cất đồ.

Nhưng khi con trai tôi đến độ tuổi này, tôi đã thất bại để áp dụng những điều đã làm với hai con gái. Thay vào đó, tôi luôn nhắc nhở con lần tới phải chịu trách nhiệm cho việc của mình và kết quả cuối cùng dẫn tới biệt danh “cô tiên sạch sẽ” con gọi tôi vài tuần trước. Tôi bắt đầu sửa chữa tình hình một cách từ từ để con không thấy là việc gia tăng trách nhiệm của mình giống như hình phạt.

Ngày trước, khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi nhìn mẹ tôi phục vụ bố, chưa từng đòi hỏi sự trợ giúp của ông đối với các công việc trong nhà, rửa bát, đổ rác. Khi tôi lấy chồng, tôi cũng làm như vậy trong gia đình mình và chịu trách nhiệm hoàn toàn với công việc nội trợ bởi vì tôi không ra ngoài làm việc còn anh thì có. Với con trai luôn bận rộn với các hoạt động thể thao qua mỗi mùa và có nhiều bài tập về nhà hơn, tôi nhận ra rằng tôi đã không dạy con giống như hai chị gái.

Tôi không đặt ra cho con trai những kỳ vọng giống như tôi đã làm với con gái. Bằng cách đó, tôi không chỉ nói với con trai rằng con là “cấp trên” của các chị mà còn yêu cầu các con gái phải nhường nhịn em. Thật may là các con của tôi đều biết bày tỏ ý kiến của mình về “cách quản lý” và tôi cũng luôn lắng nghe chúng. Nếu không, cái vòng luẩn quẩn này về lâu dài sẽ lặp lại như tôi từng trải qua như thế.

Bây giờ, nếu con trai tôi bỏ đĩa của nó trên bàn, tôi sẽ yêu cầu con phải tự rửa sạch. Tôi giám sát con khi thằng bé chuẩn bị bữa trưa đem đến trường. Và tôi cũng bắt đầu hướng dẫn con cách dọn giường, giặt sạch đồ, đầu tiên là nói con đem đồ bẩn xuống tầng dưới, dạy con phân loại chúng. Tất cả mọi việc, con trai tôi đều làm tốt. Tôi không bao giờ muốn lại nghe thấy cụm từ “cô tiên sạch sẽ” nữa.

BÌNH LUẬN