Bị Trúc chặn liên lạc, xua đuổi, anh Nguyễn vẫn lén mang sữa đến nhà cho con chị, bất chấp tình cảnh vừa bị tai nạn.
Sau gần 4 năm quen biết, cuối cùng anh Trọng Nguyễn (32 tuổi) đã có cái kết trọn vẹn với chị Thủy Trúc (28 tuổi) trong một đám cưới theo phong cách Elope – đám cưới chỉ có hai người. Họ cùng ôn lại những khó khăn đã qua để trân trọng nhau, yêu thương nhau và trao cho nhau lời hứa về tương lai về phía trước.
Một ngày hè năm 2014, anh Nguyễn (làm kinh doanh tự do) ngồi ở một quán cà phê trong khu vui chơi trẻ em. Giữa bao những đứa trẻ hồn nhiên, anh bị thu hút trước một cậu bé đang tuổi chập chững biết đi. “Thằng bé bụ bẫm và đáng yêu lắm, vừa nhìn thấy nó tôi đã muốn được cưng nựng”, anh hồi tưởng. Cả buổi hôm đó anh đã cười dõi theo cậu bé đó chơi.
Sau đó anh Nguyễn gặp lại cậu bé này trong một quán cơm Tấm ở quận Gò Vấp, cách nhà mình không xa. Anh không kìm được sự yêu thích mà nhìn chằm chằm, khiến bé khóc toáng lên sợ hãi. “Khánh Du vốn rất dễ gần. Lần đầu tiên tôi thấy nó khóc khủng khiếp đến như vậy khi đang chạy chơi đụng phải anh Nguyễn”, chị Trúc, mẹ bé kể lại.
Cha mẹ anh Nguyễn qua đời đã lâu, em trai cũng lập gia đình, chỉ còn anh sống một mình nên ngày nào cũng ghé quán cơm này ăn tối. Vốn thích trẻ con, nhìn thấy Khánh Du anh càng yêu mến. Để làm thân được với cậu bé, anh thường mua ô tô, siêu nhân, kể cả đồ ăn để dụ, nhưng bao lần như một, anh cứ lại gần là Khánh Du khóc sợ hãi.
“Một lần tôi mang đến một con mèo thần tài. Kỳ lạ thay thằng bé không khóc như mọi lần, mà rón rén tiến về phía tôi nhận lấy con mèo. Nhân cơ hội đó, tôi ẵm luôn thằng bé vào lòng”, anh cười kể.
Sau cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ, hai mẹ con Trúc về nương tựa ông bà ngoại từ lúc con cô 11 tháng tuổi. Ảnh: NVCC. |
Chơi thân được với cậu bé, anh biết được hóa ra “cô chủ cửa hàng khuôn mặt lúc nào cũng cau có” – mẹ của Du – đã trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Thương cậu bé đáng yêu không có cha, anh Nguyễn cũng thương mẹ bé nên muốn được trở thành điểm tựa cho hai mẹ con.
Tuy nhiên, chinh phục con đã khó, chiếm được trái tim của mẹ càng khó hơn. Suốt một năm khi quen biết, Trúc đang trong thời gian chờ giải quyết ly hôn với chồng. Vì không muốn những phiền phức gây bất lợi đến quyền nuôi con nên cô “xù lông nhím” khi ai đó có ý quan tâm.
Mùa hè năm 2015, Trúc chính thức ly hôn. Khánh Du lúc này được hơn 2 tuổi. Anh Nguyễn theo đuổi mạnh hơn. Một thời gian sau cô cũng cho anh một cơ hội. Song, con tim từng đau một lần nên rất sợ vấp ngã. Nhận lời yêu chẳng được bao lâu, cô lại viện lý do để chia tay.
Thuỷ Trúc kể: “Càng ngày Khánh Du càng thân với anh ấy, lúc có anh Nguyễn thì thằng bé xem mẹ như người ‘tàng hình’. Tối anh ấy ôm thằng bé lên ngực ru ngủ. Sáng mai trước lúc thằng bé dậy thì có mặt ở nhà tôi để vỗ về nó. Tôi sợ con quen hơi anh ấy, sau này không thành thì khổ con mình, nên chia tay”.
Lại có lần khác cô nghĩ mình từng trải qua một đời chồng, không cớ gì lại có một người đàn ông tốt như vậy yêu. “Em không phải là một người phụ nữ trọn vẹn. Anh xứng đáng có người con gái tốt hơn”, cô lạnh lùng nói, rồi chặn số liên lạc, xua đuổi quyết liệt mỗi khi anh tới nhà.
Trước con tim rối bời của Trúc, anh Nguyễn chỉ còn biết từ từ dùng thời gian chứng minh tình cảm. Vốn không dùng mạng xã hội, điện thoại bị chặn, cũng không được cho gặp mặt, người đàn ông này thường đến trường lén nhìn Khánh Du, hoặc đứng từ xa nhìn mẹ đón em tan trẻ.
“Bị cô ấy từ chối, tôi cảm giác như mình vừa bị sa thải khỏi công việc yêu thích nhiều năm, nó tồi tệ, buồn chán lắm”, anh nhớ lại hai lần bị chia tay.
Anh Nguyễn từng lén đặt sữa trước nhà và nộp học phí cho Du trong thời gian bị chia tay. Ảnh: NVCC. |
Trong những lần bị Trúc cự tuyệt, chuyện anh lo lắng nhất là Khánh Du không có mình kể chuyện khó ngủ, lo bé bị mẹ la rầy. “Tôi còn mỗi một cớ là ghé quán cơm. Chỗ quán cơm có một vị trí ngồi nhìn vào nhà thấy được Du đang chơi hay đang ngủ. Nhìn thấy con là tim tôi muốn tan chảy”, anh kể.
Từ lúc yêu nhau anh Nguyễn đã thường mua cho Du những hộp sữa tốt. Chia tay rồi anh vẫn canh bé uống sữa gần hết là mang đến đặt trước cửa nhà. “Một lần mình thấy anh ấy một tay bị băng bó, chỉ điều khiển xe bằng tay còn lại, trời thì mưa mà tối muộn vẫn mang sữa đến. Nhìn anh rời đi, mình thương và thấy có lỗi vô cùng”, Trúc rớt nước mắt kể.
Ba mẹ Trúc cũng nhận thấy rõ chàng trai này tốt với con gái và cháu mình nên động viên cho anh một cơ hội. Đêm đó, sau 3 tháng cắt đứt liên lạc, cô đã gọi lại cho anh: “Sao anh bị đau tay thế mà còn mang sữa đến cho Du?”. Anh Nguyễn đáp: “Anh canh hôm nay là Du uống hết sữa rồi. Không có đêm con sẽ đói”.
Đầu dây bên kia, Trúc bịt miệng, che đi tiếng khóc. Anh Nguyễn nói tiếp: “Em quen anh cũng được, hay quen ai cũng được, nhưng phải luôn nhớ Khánh Du là điều duy nhất, quan trọng nhất. Em không được mù quáng vì bất cứ điều gì nữa nghe chưa”.
Trong một đêm mang sữa đến cho Du, anh Nguyễn gặp tai nạn. Hiện sau gần 2 năm vết thương ấy vẫn khiến tay anh đau, sưng khi làm việc nặng. Ảnh: Dương Tuyến Khoa. |
Vì câu đó của anh, Trúc nhận ra sẽ chẳng có người đàn ông nào kiên trì tới 3 năm yêu thương con cô, để lấy lòng cô như vậy. Cô cho anh một cơ hội quen biết trở lại vào cuối năm 2016.
Từ đó, anh Nguyễn cứ ở bên yêu thương, chăm sóc hai mẹ con và chờ đến một ngày được cả hai người thực sự đón nhận. Một lần anh đang rửa bát, chợt Du chạy lại giơ chiếc điều khiển ra nói: “Ba ơi, ba bật hoạt hình cho con đi!”. Không tin vào tai mình, anh hỏi lại: “Con nói lại cho ba xem, ba nghe không rõ”. Trong lòng anh lâng lâng hạnh phúc.
“Trẻ con không thể ép chúng làm việc không muốn. Đến giây phút đó tôi biết mình đã được thằng bé xem như ba một cách tự nhiên”, anh hạnh phúc nói thêm.
Cuối năm 2017, hai gia đình đã gặp gỡ xin phép cho Nguyễn và Trúc về sống chung. Họ chỉ chụp ảnh cưới, đăng ký kết hôn, chứ không tổ chức đám cưới rình rang nữa. Đôi vợ chồng hiện kinh doanh một quán trà sữa và thực phẩm cho các trường học, bệnh viện trên địa bàn.
Phan Dương
Theo VNExpress