Từ bỏ công việc ở ngân hàng bận rộn, chị Thanh Huệ kinh doanh ở nhà, thu nhập tăng gấp 4 lần sau một năm.
Dưới đây là chia sẻ của chị Thanh Huệ, 27 tuổi, ở Hà Nội, về việc chị đã từ bỏ công việc ngân hàng nhiều áp lực để kinh doanh riêng, thu nhập tăng nhiều lần, có thời gian chăm sóc con và giữ lửa hạnh phúc gia đình:
Tốt nghiệp chuyên ngành Tài chính ngân hàng tại một trường đại học dân lập năm 2013, tôi xin vào làm tại một công ty tư nhân ở bộ phận truyền thông. Lương khởi điểm của tôi khi đó khoảng 3,5 triệu. Với một sinh viên mới ra trường, không phải lo chuyện nhà cửa, ăn uống, thu nhập như thế cũng không phải quá thấp. Dù vậy, tôi chỉ coi đây là chỗ làm tạm, có tiền trang trải, vì mục đích của tôi là xin vào ngân hàng, đúng ngành tôi học.
Tôi kết hôn cuối năm 2014 và sống ở nhà chồng. May mắn là chỉ vài tháng sau, đầu năm 2015, tôi thi và trúng tuyển vào vị trí giao dịch viên của một ngân hàng. Dù được nhiều người cảnh báo về áp lực, cũng như cường độ làm việc tại vị trí này, tôi vẫn không thể hình dung hết cho đến khi chính thức nhận việc.
Buổi sáng tôi phải đến chỗ làm từ lúc 7 giờ 5 phút, trước khoảng 15-20 phút so với giờ ngân hàng mở cửa để thay đồng phục, tiếp nhận quỹ. Buổi chiều 16 giờ 30 ngân hàng đóng quầy, không giao dịch tiền mặt nữa nhưng tôi và các giao dịch viên vẫn phải ở lại để giải quyết nốt chứng từ, cân két… Giao dịch viên không được phép để tiền thừa ở két mình cuối ngày, bắt buộc phải chuyển về quỹ chính, nên phải hoàn tất các thủ tục trong ngày. Tôi thường xuyên về nhà lúc 19 – 20 giờ, thậm chí những hôm đông khách còn muộn hơn.
Việc ở ngân hàng rất nhiều áp lực, đặc biệt ở vị trí của chúng tôi. Tất cả đều phải cẩn thận, chính xác, không được để bất cứ sai sót nào về thông tin, số liệu. Chúng tôi sẽ phải đền tiền nếu lỡ nhầm, sai sót khi giao dịch với khách. Mỗi người còn bị áp chỉ tiêu về huy động vốn, mở thẻ… nên nhiều khi rất stress.
Nhiều phụ nữ tìm lại được hạnh phúc sau khi dũng cảm quyết định từ bỏ công việc nhiều áp lực. Ảnh chỉ mang tính minh họa. |
Những ngày đầu tôi chưa quen việc, đến tối về nhà mệt không ăn nổi, chỉ muốn đi ngủ luôn. Với một nàng dâu mới, việc về muộn, không phải nấu cơm, về nhà lại chỉ ăn qua loa khiến mẹ chồng tôi không hài lòng. Tôi biết điều đó nên tâm sự với chồng để anh nói lại cho mẹ hiểu công việc của tôi. Mẹ bớt soi xét hơn nhưng vẫn không thoải mái.
Vì quá mệt nên tôi cũng không có tâm trạng vui vẻ gì với chồng, về chỉ muốn ngủ luôn. Nhiều lần anh đòi hỏi nhưng tôi từ chối khiến anh hụt hẫng. Vài tuần sau khi tôi quen dần với công việc, mọi thứ bắt đầu ổn hơn trước. Chuyện vợ chồng cũng cải thiện dần dần. Có điều, anh và mẹ muốn có con luôn, nhưng ngân hàng tôi làm việc quy định làm 2 năm mới được sinh bé nên tôi phải kế hoạch.
Chính điều này khiến mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng lên cao. Mẹ nhiều lần nói tôi hãy bỏ công việc đang làm, ở nhà phụ mẹ bán hàng đại lý, chứ ông bà già rồi, muốn có cháu luôn, chồng tôi lại là con một. “Hai năm sau nhỡ lại không đẻ được, lúc đó mới chạy chữa thì không biết bao giờ mới có cháu bế”, tôi vẫn nhớ như in câu nói của mẹ.
Lương cứng của tôi khi đó khoảng 5 triệu. Mỗi tháng tôi còn được thêm lương kinh doanh, làm thêm giờ, tổng khoảng 8-9 triệu/tháng. Chồng tôi làm ở một công ty về công nghệ, lương khoảng 25 triệu/tháng. Tổng thu nhập của hai vợ chồng khá cao, chúng tôi hầu như không phải lo lắng về vấn đề tài chính. Những lần cãi vã của hai vợ chồng chỉ xoay quanh chuyện con cái, rồi tôi quá bận rộn, không có thời gian để ý đến anh cũng như gia đình chồng.
Có những lần anh say rượu, về nhà lại bóng gió nói chuyện thèm có con khiến tôi rất bứt rứt. Tôi thương anh và cũng tự trách mình đã quá chú tâm vào công việc, bỏ bê chồng. Anh nói tôi cứ đi sớm, về muộn, về nhà lại hay gắt gỏng, trút giận khiến anh cảm thấy mệt mỏi. Áp lực ở chỗ làm ngày càng tăng khiến tôi càng trở nên xấu tính. Sau nhiều đêm trăn trở, tôi quyết định xin nghỉ việc sau hơn một năm, vào tháng 3/2016.
Nghỉ việc, mẹ chồng nói tôi phụ mẹ bán hàng đại lý ở nhà. Nhưng thực ra thi thoảng mới có khách nên tôi rảnh rỗi, chán nản. Có đứa em gái ruột đang du học ở Trung Quốc nên tôi nảy ra ý định đặt hàng từ đó về, ăn chênh lệch. Các shop ở đây thường đánh hàng từ Quảng Châu, nhưng thường là hàng rất rẻ. Tôi biết nếu bán kiểu đặt hàng, giá bình dân, mất thời gian đặt sẽ không cạnh tranh nổi, nên thường đăng những mặt hàng đẹp, lạ có mức giá cao hơn một chút, trung bình từ 400-500 nghìn trở lên.
Tôi chăm chỉ tìm kiếm các mặt hàng quần áo, đồ gia dụng… lên trang cá nhân để khách lựa chọn. Tôi cũng lấy sẵn một số thứ cho những người có nhu cầu xem thật được tận mắt nhìn kiểm định chất lượng. Lúc đầu chỉ có những người thân quen mua vì họ đã biết mình, tin tưởng đặt hàng, nhưng càng về sau tôi có thêm những khách hàng mới. Mỗi mặt hàng đặt khoảng 1 tuần là về tới Việt Nam. Trừ đi tất cả các chi phí vận chuyển, cân nặng, mỗi đồ trung bình tôi được khoảng 30-50 nghìn, có đồ lãi nhiều hơn, tùy vào mức giá tôi đăng.
Tháng đầu tiên tôi chỉ kiếm được khoảng 4 triệu. Nhưng dần dần số tiền đó tăng lên. Số lượng khách tăng lên đột biến, đơn hàng dồn dập kéo đến vì họ được nhìn ảnh thật, tới tận nhà tôi từng đợt hàng về nên tin tưởng. Tuần cao điểm, tôi nhận tới 300 đơn hàng. Sau một năm, số tiền tôi kiếm được hàng tháng đã lên tới con số vài chục triệu.
Bận nhất là mỗi lúc hàng về phải kiểm, đóng gói và chuyển đi cho khách. Tôi phải thuê một nhà bên cạnh làm nhà kho để làm hàng cho tiện. Một tuần hàng về/lần, tôi cùng nhân viên phải kiểm kê rất vất vả.
Hiện giờ mỗi tháng tôi thu nhập từ 30-35 triệu, tốt hơn nhiều so với hồi làm ngân hàng, chuyện tình cảm và mối quan hệ của tôi với mẹ chồng cũng tốt lên trông thấy. Nửa năm sau khi việc buôn bán bắt đầu ổn định, tôi có bầu. Vì công việc chủ yếu online nên tôi chủ động về mặt thời gian. Kể cả khi sinh bé, tôi kiêng khoảng 2 tuần rồi bắt đầu sử dụng lại điện thoại, nhận đặt hàng tiếp. Công việc hiện tại cũng rất bận, nhưng tôi chủ động được thời gian hơn, có thời gian dành cho con và bố mẹ chồng. Lúc trước khi phải nghỉ việc tôi từng rất tiếc, nhưng hiện tại tôi thấy đó là một quyết định đúng đắn.
Mộc Miên (ghi)