Hương Giang đáng giận, đáng trách khi đã có những lời xúc phạm nghệ sĩ Trung Dân nhưng cũng đáng thương khi bị người ta lôi giới tính ra để công kích, xúc phạm. Vẫn biết, chúng ta cần đứng về lẽ phải, nhưng cũng không thể quên mất giá trị nhân bản của việc trân trọng con người.
Cách đây vài năm, tôi có đọc một mẩu tin ngắn về việc một chàng trai bị nhóm người hiếp dâm ở nơi vắng vẻ. Nếu tôi không kể nốt câu chuyện, có lẽ sẽ chẳng ai quan tâm hoặc chỉ hời hợt đọc qua rồi bỏ đó. Nhưng khi ai đó nói rằng đó là nhóm “thanh niên đồng tính”, tôi được nghe người ta nói lại như này:
– “Bọn đồng tính bệnh hoạn!”
– “Mấy thằng bê đê thật là đáng kinh”!
Chắc bạn cũng hiểu tôi muốn nói gì qua vài dòng này. Ngày hôm nay, khi trên Facebook và các trang báo tràn ngập câu chuyện ca sĩ Hương Giang Idol có buông lời xúc phạm nghệ sĩ Trung Dân. Lẽ dĩ nhiên, Hương Giang phải gánh chịu sự lên án của cộng đồng và dù tình huống khi ấy có thế nào, Hương Giang cũng không thể bao biện cho việc mình đã sai, đã bất kính với người nghệ sĩ lớn tuổi hơn mình.
Nhưng, dường như việc lên án câu nói thiếu tôn trọng của Hương Giang đang trở thành một cuộc công khai mạt sát, miệt thị giới tính của một người chuyển giới. Hàng loạt những dòng comment ác độc, chĩa mũi dùi vào Hương Giang chỉ xoay quanh giới tính của cô ấy, như thể đó mới là nguồn cơn của mọi lỗi lầm. Những comment miệt thị, xúc phạm ấy nhiều và ồ ạt, liên tục đến mức không chỉ Hương Giang, mà bất cứ người thuộc cộng đồng LGBT nào đọc được cũng thấy tổn thương và đau lòng.
Nếu ai đó làm sai, người ta bị chỉ trích vì hành vi phạm pháp; nếu một người đồng tính làm sai, người ta bị chỉ trích vì nhân cách và… giới tính của họ.
Đừng đem giới tính ra mạt sát
Một lần nữa phải nhắc lại: Hương Giang sai trong câu chuyện này.
Là một người của showbiz, Hương Giang đáng nhẽ phải hiểu hơn ai hết mọi phát ngôn, lời nói của mình đều trở thành tâm điểm để người ta bàn tán. Hương Giang nói hay thì người ta tung hô, chia sẻ, vỗ tay rào rào; còn nói sai thì bị chỉ trích. Khi nói ra câu nói “đút đầu vô cầu tiêu” với nghệ sĩ Trung Dân, chẳng lẽ Giang đã quên mất mình đang ở đâu và nghệ sĩ Trung Dân đáng tuổi cha chú mình rồi sao? Giang không để ý, Giang quên, Giang không cố tình nói như vậy thì cũng đều là do Giang thiếu cẩn trọng nên làm tổn thương người khác.
Hương Giang đáng trách, đáng giận nhưng cũng đáng thương.
Cô đáng trách vì sự bất cẩn của mình dẫn đến xúc phạm đồng nghiệp, một người đàn anh lớn tuổi. Giang đáng bị giận, đáng bị lên án vì điều ấy. Nhưng bạn hãy nhìn cách người ta đem câu chuyện giới tính ra để mạt sát và miệt thị nhân cách của Giang xem, Giang có đáng thương hay không?
Ai đúng ai sai, có lẽ mọi người cũng đã rõ. Nhưng còn điều này chưa tỏ, xin mọi người hãy nhớ rằng: Giới tính không làm nên nhân cách con người.
Với Hương Giang, giới tính của cô ấy cũng đâu có gì sai để bây giờ nó bị lôi ra, làm nguyên nhân cho một hành động không đúng? Giới tính ấy cũng không phải là một thứ gì sai trái và đi ngược với đạo đức để bị gán với những từ ngữ độc địa mà người ta chỉ dùng khi mạt sát nhau.
Giang bị lên án vì hành động sai – điều đó là hợp với lẽ thường. Nhưng Giang bị chà đạp nhân phẩm vì cô là người chuyển giới – điều đó là không đúng, là quá đỗi đau đớn cho Giang. Ngậm ngùi buồn rầu, tôi thấy vừa thương cho Hương Giang, vừa cay sống mũi trước cuộc đời luẩn quẩn của những người chuyển giới, đồng tính. Họ hẳn cũng cảm thấy đau lòng và tổn thương lắm, khi nhìn thấy những dòng comment chụp mũ độc ác mà người ta nói về người đồng tính – chuyển giới.
Chuyển giới và dám sống thật với con người mình chưa bao giờ là điều dễ dàng. Người ngoài nhìn thấy một vẻ ngoài xinh đẹp, dù còn đôi nét thô cứng của Giang nhưng không biết được cô đã phải chịu bao đau đớn; họ chê giọng chị vẫn chưa trong nhưng có biết đâu Giang đã phải nỗ lực luyện thanh ra sao; họ thấy Giang có cuộc sống hạnh phúc nhưng trước đó, cô đã phải chịu bao điều tiếng từ bạn bè, gia đình?
Người ta không thức dậy sau một đêm và trở thành cô gái xinh đẹp, đó là cả nỗ lực đáng trân trọng mà không phải ai cũng dám làm. Và nếu ai đó xì xào về giới tính của Hương Giang, cô cũng không thấy có gì phải xấu hổ cả.
Sự kỳ thị, hình như khó mà mất đi…
Vài năm trước, khi phong trào đấu tranh cho quyền của người LGBT phát triển mạnh mẽ, người ta thấy một tương lai tươi sáng hơn cho họ khi đâu đâu cũng “Tôi đồng ý”, cũng ủng hộ mọi người sống đúng với màu của mình. Mỗi lá cờ sáu sắc tung bay là một lần niềm tin của người LGBT được nhân lên về cuộc sống không còn kỳ thị.
Lướt trên NewsFeed của mình ngày hôm nay, tôi ngỡ ngàng lắm. Hoá ra, xung quanh mình vẫn còn những người mang nặng tư tưởng kỳ thị như thế về người đồng tính – chuyển giới. Tôi choáng váng nhận ra những dòng comment ác độc ấy vẫn đang hiển hiện trước mắt mình – và thậm chí còn được hưởng ứng nhiệt liệt bởi hàng chục, hàng trăm người khác.Chuyện của Hương Giang Idol là giọt nước tràn ly để đám đông xấu xí xông lên, lấn lượt và đạp đổ mọi nỗ lực của cô gái trẻ cũng như của cả cộng đồng LGBT trong nước. Người ta không ngần ngại buông những lời mạt sát Hương Giang,… không còn một lời sỉ nhục thậm tệ nào mà họ không nói ra được, thiếu điều xúi Hương Giang làm hại cuộc đời mình.
Có lẽ, sẽ còn một chặng đường dài rất dài phía trước để không còn phải chứng kiến những câu chuyện buồn như vậy. Sự kỳ thị chẳng mất đi đâu; chỉ là thay vì sục sôi, nó tạo thành sóng ngầm chờ ngày nhấn chìm tất cả. Họ hả hê sung sướng khi nhìn thấy một người đồng tính – chuyển giới chẳng may vấp ngã, họ vin vào đó để làm dấy lên những kỳ thị và tung hê hết những nền tảng bình đẳng đã được bao người mất công gây dựng bấy lâu nay.
Hôm nay là một ngày buồn vì phải nghe một câu chuyện đầy tranh cãi giữa Hương Giang và nghệ sĩ Trung Dân, nhưng còn buồn hơn nữa khi nhận ra – còn quá nhiều người ôm lấy sự kỳ thị, và chỉ trực chờ để làm tổn thương lẫn nhau.
Đứng về lẽ phải nhưng hãy trân trọng con người
Hôm nay tôi có đọc được một đoạn status của Facebook Trần Thăng Long, anh nói về việc chúng ta cần đứng về phía lẽ phải – nhưng hãy trân trọng con người.
Câu chuyện có lẽ cũng đã có hồi kết khi Hương Giang đã lên tiếng xin lỗi nghệ sĩ Trung Dân, cũng như trần tình về vụ việc một cách cặn kẽ. Hương Giang biết mình sai và đã chân thành xin lỗi, phản ứng nhanh nhạy. Tôn trọng pháp luật, lẽ phải và lễ giáo là điều thực sự cần trong xã hội, nhưng mọi người đã quên đi cái giá trị nhân bản của cuộc sống là trân trọng con người rồi ư?
Chúng ta luôn cần những đám đông tỉnh táo để kéo người nghệ sĩ về những giá trị đúng đắn và tốt đẹp. Những đám đông tỉnh táo nói với họ rằng việc này là sai, việc kia là chưa đúng, hãy cư xử lại như một người có trách nhiệm với danh tiếng của mình đi! Chúng ta cần những đám đông văn minh như vậy, để mọi sai lầm đều được giải quyết với sự cảm thông và trân trọng – chứ không phải những đám đông mù quáng chỉ chăm chăm đục khoét vào sai lầm và hạ thấp nhân phẩm người khác để thoả mãn sự giận dữ của mình.
Nhìn giọt nước mắt của Giang rơi khi trần tình về câu chuyện ồn ào ngày hôm qua, tôi tin đó là thật. Với một nghệ sĩ chuyển giới, họ biết rằng thành công không trải thảm cho cuộc đời khi xung quanh vẫn còn đầy rẫy sự kỳ thị. Hương Giang đã thực tâm xin lỗi, cả nghệ sĩ Trung Dân và khán giả, vì câu nói xúc phạm của mình.
Nhưng hãy công bằng và trân trọng nhân cách cô ấy. Và đám đông kỳ thị cay nghiệt ngoài kia có thể chắc chắn một điều rằng: Giang sẽ không bao giờ phải xin lỗi hay cúi đầu vì giới tính của mình.
Theo kenh14.vn